Ngày Chủ Nhật Chill, Vào Bếp Với Khoa Nhé

ngày chủ nhật chill, vào bếp cùng khoa, vlog nấu ăn, nấu ăn ngày chủ nhật, một mình vào bếp, vào bếp cuối tuần, ức gà chiên bơ, trứng bắc thảo,
Vào Bếp Với Khoa Nhé, Dang bếp nhỏ ngày chủ nhật của khoa, tìm bạn 4 phương chân thành ở quận 12 tp hcm
Ngày Chủ Nhật Chill, Vào Bếp Với Khoa Nhé
Buổi sáng hôm nay trời mát mẻ như tấm khăn lạnh áp nhẹ vào má. Tôi đi chợ sớm, dạo bộ qua cửa hàng tiện lợi mua kem và bơ. Bịch kem tuy hiện đại nhưng gợi nhớ những ký ức tuổi nhỏ. Hộp bơ tường an khi cầm lên tay vẫn còn mát lạnh.
Rời cửa hàng, tôi rẽ về phía chợ. Quầy thịt quen có sẵn vài lát ức gà vừa mới lóc xong, người bán cười hiền như một lời chúc ngày mới. Chợ sáng rộn ràng nhưng vẫn để lại những khoảng lặng đủ cho một người đi chậm có thể nghe thấy cả tiếng gió luồn qua những tán lá bên đường khẽ đung đưa.
Về đến nhà, nơi dang bếp nhỏ quen thuộc đã chờ sẵn. Mọi thứ ở đúng chỗ: chảo nằm trên bếp, thớt gỗ, trứng vịt trong bịch vừa mua về. Chút âm nhạc du dương, gian bếp tự phát ra thanh âm của riêng nó, tiếng bơ tan trong chảo, tiếng ức gà vang lên như hát cùng nước bơ vàng ong, tiếng thìa tiếng đũa chạm mép chảo.
Tôi nấu ăn mà cảm nhận như mình đang viết một đoạn thư tay đầy cảm xúc.
Ức gà được chiên cùng bơ, mặt ngoài rám vàng, bên trong vẫn giữ được độ ngọt mềm. Trứng vịt đánh tan, thả vào chảo nóng, chín tới, viền tròn như một mặt trăng nhỏ. Quả trứng bắc thảo nguyên trái, đặt gọn gàng bên mép đĩa như một nét chấm phá kín đáo.
Bữa ăn hoàn thành vào lúc nắng bắt đầu nghiêng qua mái ngói. Không gian bắt đầu rộn ràng, nhưng trọn vẹn. Mùi thơm của bơ quyện cùng mùi nắng mới tạo ra một lớp không khí dịu dàng, như thể thời gian đã chậm lại chỉ để giữ khoảnh khắc này lâu hơn một chút.
Có những Chủ Nhật như hôm nay, nơi từng món ăn không chỉ để lấp đầy chiếc bụng, mà còn như để thì thầm bên tai rằng chỉ cần bữa trưa được nấu bằng một bàn tay, trong một căn bếp không thiếu tình yêu thương là đủ.
Mai này khi một ai đó tìm thấy tôi. vào bếp cùng tôi mỗi ngày, Người Ấy sẽ cảm nhận được một thế giới đang được giữ gìn bằng tất cả sự ân cần mà không cần phải nói thành lời.
Chỉ cần Người Ấy ghé đến, gian bếp này sẽ chẳng còn đơn độc nữa. Mỗi ngày sẽ là một lần cùng nhau nấu bữa cơm nhỏ, và cùng nhau gìn giữ điều ấm áp rất đỗi bình thường mang tên “Chúng Ta”.

Nhiều năm qua, tôi sống như người gác đèn trong đêm, không đốt lửa tạm bợ để xua lạnh, chỉ giữ ánh sáng vừa đủ cho đến khi một bước chân thật sự bước đến.
Có những cơn khát tưởng chừng dễ dỗ bằng nước, tôi vẫn để dành cảm giác được uống bằng chính đôi tay của Người Ấy.
Tôi đi qua rất nhiều đêm dài như thế, không mượn đến bất kỳ điều gì để làm dịu lòng, chỉ giữ vùng thanh sạch trong mình như một mảnh đất chưa dấu chân.
Để khi Người Ấy đến, Người Ấy biết mình là người đầu tiên được đặt tay lên điều đã được gìn giữ bằng tất cả sự tiết chế và ân cần.

=================================
Một ngày nào đó, khi hai trái tim chạm đến cùng một nhịp, thì đây là nơi chúng ta tìm được nhau:
Đăng Khoa 1993
Zalo: 
0353942989

Facebook: 
facebook.com/KhoaDiaries

Tiktok:
tiktok.com/@khoadiaries

Youtube:
youtube.com/@KhoaDiaries/videos

Các bạn đọc được bài viết này, có thể chia sẻ lan tỏa giúp mình đến với tất cả mọi người, biết đâu ở nơi nào đó, hoàn cảnh nào đó có người thật sự đang tìm mình, chỉ là người ấy chưa biết mình làm trang web này gửi tín hiệu kết nối rằng mình cũng đang tìm người ấy dù chưa biết người ấy là ai. Mình cảm ơn tất cả các bạn rất nhiều.
=================================