Tôi Hay Đi Mần Sớm

Vẫn giữ một thói quen tưởng chừng nhỏ bé là đi mần sớm. Vì lúc đó là những khoảnh khắc đầy sức sống bên lề thành phố, nơi cây cối và hoa lá như thể đang cựa mình thức giấc cùng ánh sáng đầu ngày.
Trên những con đường quen thuộc dẫn tôi đến chỗ làm mỗi ngày, tôi thường bắt gặp hàng dừa im lặng đứng đu đưa theo gió. Từng tán lá nhẹ lay mà như là một cách thở đều đặn của thiên nhiên. Những bụi hoa nhỏ ven đường thường bị lướt qua không kịp để ý, bỗng trở nên đặc biệt trong ánh nắng nhạt nhòa của bình minh.
Mỗi một chiếc lá, mỗi nhành cây như đang thì thầm một lời chào đầy tỉnh thức.
Tôi hay hỏi với lòng mình, có phải chỉ vào những giờ phút sáng sớm, tâm hồn mới nhận ra sự sống dịu dàng quanh mình? Hay chỉ đơn giản, đó là khoảng thời gian hiếm hoi trong ngày mà thiên nhiên và con người có thể thật sự gặp nhau?
Có những buổi sáng sớm, tôi dừng lại một chút, chỉ để nhìn một tia nắng rọi qua hàng cây, hay một giọt sương còn đọng trên cánh hoa. Những điều ấy lại khiến tâm trí tôi sáng lên, như được tiếp năng lượng từ một điều rất mộc mạc từ thiên nhiên.
━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━
Đăng Khoa 1993, Nguyễn Thị Kiểu Quận 12, TP.HCM
Zalo/Điện thoại: 0988 887 155
Facebook: facebook.com/KhoaDiaries
Tiktok: @khoadiaries
Youtube: Khoa Diaries
━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━
Tham gia cuộc trò chuyện