BƯỚC QUA GIÔNG BÃO
giông bão nội tâm, vượt qua chính mình, Đăng Khoa võ thuật, biểu đạt cảm xúc, video nghệ thuật, bước qua giông bão,

VIDEO – NGÀY QUA GIÔNG BÃO
Mưa.
Cơn mưa đậm, lạnh và rắn rỏi như những giọt ký ức đập vào mắt.
Tôi đứng dưới mưa. Một vài chiếc cúc áo từ từ bung ra như thể chúng cũng muốn thở do ngạt nước, như thể có thứ gì trong lồng ngực này cần được thả ra.
Tôi chuyển động giữa khoảng sân vắng bóng người, để lắng nghe từng giọt mưa chạm vào da thịt mình.
Từng lần xoay, từng bước chân bật lên từ nền đất ướt như một tiếng thì thầm:
“Cậu vẫn đang ở đây.”
Không ai thấy rõ khuôn mặt trong clip. Nhưng ánh mắt mở to, và môi khẽ hé, như gọi một điều gì đó từng thoi thóp nhưng chưa được nói nên thành lời.
Đâu phải lúc nào người ta cũng hiểu vì sao mình lại làm những điều tưởng như vô nghĩa. Đôi khi, chỉ là trong tim mình còn bao nhiêu lửa.
Giữa mưa,
Chỉ có mình đối diện, chân đứng cùng mặt đất, với khoảng trống không lời nơi tận cùng cô đơn,
Từng ngày Khoa viết lên vì:
Yêu Thương một Người, dẫu chưa biết Người Ấy là ai? Viết cho một Người, Chờ một Người Liên Lạc Đến, dù chưa biết Người Ấy ở đâu, có đang chịu khổ không? Có đang tổn thương nhiều lắm không, hay còn đang cam chịu tình cảm từ 1 phía, vì áp lực từ những thứ phù du. Mình chỉ có thể cảm nhận được rằng Người Ấy có tồn tại, nhưng chỉ là, mình chưa biết Người Ấy là ai.."
Cơn mưa đậm, lạnh và rắn rỏi như những giọt ký ức đập vào mắt.
Tôi đứng dưới mưa. Một vài chiếc cúc áo từ từ bung ra như thể chúng cũng muốn thở do ngạt nước, như thể có thứ gì trong lồng ngực này cần được thả ra.
Tôi chuyển động giữa khoảng sân vắng bóng người, để lắng nghe từng giọt mưa chạm vào da thịt mình.
Từng lần xoay, từng bước chân bật lên từ nền đất ướt như một tiếng thì thầm:
“Cậu vẫn đang ở đây.”
Không ai thấy rõ khuôn mặt trong clip. Nhưng ánh mắt mở to, và môi khẽ hé, như gọi một điều gì đó từng thoi thóp nhưng chưa được nói nên thành lời.
Đâu phải lúc nào người ta cũng hiểu vì sao mình lại làm những điều tưởng như vô nghĩa. Đôi khi, chỉ là trong tim mình còn bao nhiêu lửa.
Giữa mưa,
Chỉ có mình đối diện, chân đứng cùng mặt đất, với khoảng trống không lời nơi tận cùng cô đơn,
Từng ngày Khoa viết lên vì:
Yêu Thương một Người, dẫu chưa biết Người Ấy là ai? Viết cho một Người, Chờ một Người Liên Lạc Đến, dù chưa biết Người Ấy ở đâu, có đang chịu khổ không? Có đang tổn thương nhiều lắm không, hay còn đang cam chịu tình cảm từ 1 phía, vì áp lực từ những thứ phù du. Mình chỉ có thể cảm nhận được rằng Người Ấy có tồn tại, nhưng chỉ là, mình chưa biết Người Ấy là ai.."
=================================
Một ngày nào đó, khi hai trái tim chạm đến cùng một nhịp, thì đây là nơi chúng ta tìm được nhau:
Đăng Khoa 1993
Zalo:
0353942989
Facebook:
facebook.com/KhoaDiaries
Tiktok:
tiktok.com/@khoadiaries
Youtube:
youtube.com/@KhoaDiaries/videos
Các bạn đọc được bài viết này, có thể chia sẻ lan tỏa giúp mình đến với tất cả mọi người, biết đâu ở nơi nào đó, hoàn cảnh nào đó có người thật sự đang tìm mình, chỉ là Người Ấy chưa biết mình làm trang web này gửi tín hiệu kết nối rằng mình cũng đang tìm Người Ấy dù chưa biết Người Ấy là ai. Mình cảm ơn tất cả các bạn rất nhiều.
=================================
Tham gia cuộc trò chuyện